Saturday, March 18, 2017

TÂM TÌNH VỚI MẸ TRONG ÐÊM



TÂM TÌNH
VỚI MẸ TRONG ÐÊM



Mẹ ơi, lại trắng một đêm
Hồn con trăn trở trong niềm quạnh hiu
Tóc con bạc đã bây nhiêu
Mà chưa đền trả một điều cho quê
Từ đi, con chửa trở về
Và quê vẫn đó não nề hờn oan
Vẫn đầy thống khổ lầm than
Nỗi đau vẫn lớn, bạo tàn vẫn cao
Thì con đâu có thể nào
Cười vui giữa những nghẹn ngào núi sông !
Mẹ xem, hận tủi chất chồng
Ba miền dân tộc cùm gông ngục tù
Tay ai tạo oán gây thù
Miệng ai đạo đức hỏa mù thế gian
Lòng ai quỷ quyệt dã man
Cắt chia sông núi Việt Nam cống Tàu
Và Tàu, ai đội trên đầu ...
Ðồng bào, tổ quốc đạp nhàu dưới chân !
Quay đi, thẹn đã vô ngần
Nhìn vào con lại bội phần xót xa
Muốn kề vai gánh sơn hà
Vung gươm anh kiệt xông pha với đời
Khốn con sức mọn tài vơi
Ðành ôm nhục tủi kiếp Hời bấy lâu
Ðêm dài nhức vết thương sâu
Cảm ơn Mẹ đã chia sầu quê hương ...
Xin ai dưới nguyệt mài gươm
Cứu quê, chính khí, tuốt gươm diệt thù !


Ngô Minh Hằng

Mời Qúy vị và các Bạn thưởng lãm thơ NMH tại:
 
Facebook NMH

Wednesday, March 1, 2017

TÂM TÌNH VỚI MẸ






TÂM TÌNH VỚI MẸ

(Kính dâng Từ Mẫu - Thân tặng những bạn đồng tâm cảnh)



Mẹ ơi mấy chục năm rồi
Thơ con không được một lời là thơ !
Để cùng với mẹ, trong mơ
Tâm tình, giao cảm, nối bờ âm dương
Mẹ từ hóa thể khói sương
Con côi cút giữa quê hương bão bùng
Giữa đời thiếu lượng bao dung
Ngàn phương sóng gió, muôn trùng đắng cay
Thì con, thưa mẹ, mới hay
Đời không êm dịu như tay mẹ hiền
Đời không là chốn thần tiên
Như trong cổ tích, như miền mộng mơ
Bởi đời lắm chuyện chẳng ngờ
Và con thì vẫn dại khờ mẹ ơi
Nên con đi giữa cuộc đời
Mà xa lạ tựa như người cổ sơ
Từ quê máu nhuộm đỏ cờ
Lòng con thêm đắng và thơ thêm sầu
Quanh con, người chẳng thấy đâu
Chỉ nghe tiếng qụa đục ngầu núi sông
Tâm tư cốt cách Lạc Hồng
Không còn nguyên vẹn trong dòng nhân gian
Tình yêu dân tộc đã khan
Gương trung nghĩa với giang san cũng mờ !
Đau lòng, chữ chẳng thành thơ
Mà là tiếng én bơ vơ gọi đàn
Mà là giọt lệ hờn oan
Khóc thương kiếp phận da vàng mẹ ơi ....

Nhìn mây đen phủ ngang trời
Con dâng lên mẹ đôi lời thơ đau !
Bao giờ nổi gió nhiệm màu
Cho vàng hoa nắng, cho bầu trời xanh ....
Để cho nước Việt an lành
Và thơ con được hoàn thành bài thơ


Ngô Minh Hằng