GIỖ MẸ THỨ HAI MƯƠI SÁU
(Kính dâng hương hồn Từ Mẫu)
(Kính dâng hương hồn Từ Mẫu)
Mẹ yêu quí, hôm nay ngày giỗ me,
Một chén cơm, quả trứng, một tuần hương
Con đốt hương lên, lòng con cháy đỏ
Hăm sáu năm tròn rừng rực nhớ thương
Con nhớ những ngày con còn thơ bé
Quê hương mình giặc đến cướp yên vui
Mẹ bồng con trong đêm, băng ruộng lúa
Đưa con đi tìm an sống quê người
Chốn quê người mẹ đảm đang, tần tảo
Chẳng ngại nhọc nhằn, mưa nắng sớm khuya
Con thơ bé, biết đâu đời giông bão
Biết đâu điều cơ cực để cùng chia!
Con lớn lên trong tình yêu của mẹ
Áo ấm, cơm no, vui vẻ học hành
Và với mẹ niềm vui là con trẻ
Được trở nên người hiếu hạnh, nghĩa nhân
Rồi buổi chiều Xuân Đinh Mùi năm ấy
Mẹ êm đềm về với cõi thiên thu
Để lại lòng con vết thương từ đấy
Hăm sáu năm qua chẳng chút phai mờ!
Con vẫn nhớ như in hình bóng mẹ
Vành khăn nhung ôm mái tóc mây đen
Bàn tay mẹ nhiệm màu sao siết kể
Của thiên thần hộ mệnh dắt diù con!
Nụ cười mẹ, diụ êm cơn nắng hạ
Đôi mắt hiền ăm ắp những yêu thương
Con mất mẹ là mất đi tất cả
Có còn chăng là chỉ những đau buồn !!!
Con lại tiếp theo con đường của mẹ
Cũng tảo tần và nuôi dạy đàn con
Biết đắng cay trắng đen tình nhân thế
Kiếp tha hương chua ngọt những nguồn cơn
Và càng biết, mẹ ơi, càng thương mẹ
Như đại dương, lòng mẹ thật bao la
Là yêu thương, là hy sinh, tận tụy
Là dắt dìu, là an ủi, thứ tha
Không thể có trong cõi đời đâu mẹ
Một tình nào như tình mẹ thương con
Hăm sáu năm qua, lòng con vẫn nhớ
Công như non và sữa nọ như nguồn !!!
Ngô Minh Hằng
No comments:
Post a Comment