MẸ NHỚ VỀ THĂM CON VỚI NHÉ
(kính dâng Hương Hồn Từ Mẫu)
(kính dâng Hương Hồn Từ Mẫu)
Lâu qúa không nằm mơ thấy mẹ
Đời dài thê thiết những mùa Đông
Mẹ ơi, nắng cháy tình nhân thế
Hạn hán nên khô cả tấm lòng
Con đứng bên này bờ dĩ vãng
Giơ tay tìm níu bóng dư âm
Sợ dòng nước chảy soi mòn đá
Động vết tâm thương đến não lòng!!!
Ơi Mẹ! Ước gì con sống lại
Những chiều phượng đỏ, thắm hiên trưa
Những đêm trăng sáng tròn hơn vẽ
Tình Mẹ trong từng nhịp võng đưa
Thắp sáng đời con muôn hạnh phúc
Để lòng con chẳng gợn mây vương
Ngày con nhận biết công ơn Mẹ
Thì đã chia xa bởi luật thường!
Mẹ hỡi, huyệt sầu hồn có lạnh
Khi đàn con Mẹ chốn tha phương?
Ở đây, con cũng cô đơn lắm
Tình chẳng như tình nơi cố hương!
Con ngã bao lần, chưa kịp dậy
Đời bồi thêm nữa, những lằn roi
Từ khi mất Mẹ là con mất
Mất hết. Còn chăng chỉ thiệt thòi !!!
Mẹ ạ, dòng sông con tuổi nhỏ
Bóng hình Mẹ đấy, mãi thênh thang
Trời ơi, lắm lúc lòng se sắt
Nhớ Mẹ vô cùng! Nhớ xốn xang!
Chao ơi, lâu qúa con không được
Gặp Mẹ, cho dù chỉ giấc mơ
Thắp nén nhang buồn, hồn tỏa khói
Sầu con bốn hướng nhập sầu thơ!
Con thèm một phút đời bên Mẹ
Một chút thương yêu, một chút tình
Mẹ nhớ về thăm con với nhé
Cho hồn cỏ mục được hồi sinh!
Ngô Minh Hằng
No comments:
Post a Comment