Wednesday, December 14, 2016

NHÁNH NHÃN QUÊ HƯƠNG





NHÁNH NHÃN QUÊ HƯƠNG
(Kính dâng Mẹ - Xin chia sẻ với đồng hương tỉnh Hưng Yên)



Lòng trời nắng nhạt, căng đầy gió
Mẹ dắt con đi tắt cánh đồng
Lúa chín vàng tươi chờ thợ gặt
Vỗ tay lúa hát, chĩu từng bông
               *
Lúa thơm, hương lúa len vào tóc
Như gió len qua chuỗi hạt vàng
Mẹ nói với con vài mẩu chuyện
Rồi cười, môi mẹ thoảng hương lan
               *
Bù nhìn dăm chú đưa tay vẫy
Gió thổi, chim trời hoảng hốt bay
Một chiếc cầu vồng năm sắc đủ
Ngang trời vắt vẻo nối cung mây
               *
Xa xa tầm mắt khe đồi trọc
Mấy dải mây hồng lãng đãng trôi
Trên bãi cỏ xanh trâu gặm cỏ
Lẫn trong tiếng sáo trẻ reo cười
               *
Con đi cạnh mẹ trên đường đất
Cỏ ấu hai bên đẹp tựa viền
Thỉnh thoảng có chùm hoa tím nhỏ
Mẹ rằng hoa của đất Hưng Yên
               *
Con đường bỗng thấy như dài lạ
(Đi mãi mà sao chẳng hết đường!)
Chợt mẹ đưa con dăm nhánh nhãn
Dịu dàng mẹ bảo: nhãn quê hương!
               *
Con cầm chùm nhãn quê hương ấy
Da nhãn vàng nâu, quả nhãn tròn
Con mới cầm thôi, chưa nếm thử
Giật mình tỉnh mộng, vẫn mình con !
               *
Mẹ ơi, con tiếc chi mà tiếc
Chùm nhãn quê hương, giấc mộng ngà
Lâu lắm đêm rồi con mới được
Mẹ về với mộng , mộng đơm hoa....
               *
Suốt ngày như vẫn còn hương nhãn
Nhãn tiến, dày cơm, thịt nhãn giòn
Hương lúa cũng đầy trên sóng tóc
Và hình như mẹ vẫn bên con !
              *
Mẹ ơi, đất khách bao mùa tuyết
Một bóng cô đơn, một gánh buồn
Nhánh nhãn quê hương thơm quá, mẹ
Ước gì mộng đến với con luôn ….


Ngô Minh Hằng



Tuesday, December 6, 2016

TÂM TƯ NGÀY GIỖ MẸ



















TÂM TƯ NGÀY GIỖ MẸ (Kính dâng Hương Linh Từ Mẫu - tặng những bạn đồng tâm cảnh.) Mẹ ơi đời lạnh vô cùng Tim con lớp lớp trùng trùng giá băng Đường về còn lắm mây giăng Núi sông còn những cách ngăn đọa đầy Mồng Năm, ngày giỗ Mẹ đây Nghĩ ơn dưỡng dục cao dày mà thương Đốt diêm, thắp một tuần hương Lòng con cùng gió muôn phương mơ về Cỏ sầu có chặn đường đi Rêu xanh có phủ tên ghi mộ phần ? Tấm bia hẳn đã phong trần Như hồn con với những vần thơ say ? Từ khi mất Mẹ đến nay Sầu thương kia đủ héo gầy ước mơ Cố ngăn lệ cách đôi bờ Con đưa kỷ niệm vào thơ chiêu hồn Mồng Năm này nữa là tròn Băm lăm năm chẵn lòng con ngậm ngùi... Băm lăm năm chẳng niềm vui Xót xa mất Mẹ, đau vuì mất Quê !!! Nhưng con tin có ngày về Mẹ ơi, lấp lánh kiếm thề dưới trăng... Ngô Minh Hằng 2002

Saturday, September 24, 2016

TỈ TÊ CÙNG MẸ









TỈ TÊ CÙNG MẸ
Kính dâng Hương Linh Từ Mẫu. Tặng những bạn đồng tâm cảnh.


  *
Mẹ ơi, con nhớ Mẹ
Con viết cho Mẹ đây
Bút vừa trôi trên giấy
Nước mắt con lại đầy ...
 *
Năm mươi năm rồi đó
Mẹ con mình xa nhau
Ngày mà con mất Mẹ
Mới hai mươi tuổi đầu...
 *
Một cái tang quá lớn
Như vết chém rất sâu
Mất Mẹ là mất hết
Đời chỉ còn nỗi đau
 *
Năm chục năm trôi nổi
Lốc đời cuốn con theo
Bảy Lăm, quê chết vội
Bảy Lăm, đời gieo neo ...
 *
Bốn mốt năm mất nước
Băm sáu năm xa nhà
Ấu thơ, lìa vườn nhãn
Trưởng thành, bỏ quê cha !
 *
Mấy chục năm vất vả
Nuôi đàn con lớn khôn
Tưởng nay lòng thanh thỏa
Nào hay vẫn lo buồn
 *
Đọc tin nhà, con khóc
Rồi giận tủi, hờn đau
Cháu ngoại Mẹ chúng bảo:
"Già trẻ sao giống nhau !"
 *
Mẹ coi, chúng không hiểu
Bảo con giống trẻ thơ !
Ngày xưa, ngày còn Mẹ
Đời không như bây giờ !...
 *
Vừa rồi, tin Vũng Áng
Cá chết cứ hàng ngàn
Xác dạt vào bờ biển
Như một dải khăn tang
 *
Dân nhìn nhau đau đớn
Không rõ tại vì sao
Bạo quyền thì câm nín
Mặc dân tình lao đao...
 *
Dân nghèo đem cá chết
Về ăn đỡ cho qua
Ăn rồi, đau mới biết
Là tại Formosa !!! *
 *
Mẹ ơi, con lại khóc
Mẹ nghe tiếng lệ không ?
Được tỉ tê cùng Mẹ
Con thấy vơi nỗi lòng ....

  *
Ngô Minh Hằng

Formosa Vũng Áng là công ty TNHH gang thép Hưng Nghiệp, nằm trong khu công nghiệp Vũng ÁngHà Tĩnh, chi nhánh của Tập đoàn nhựa Formosa, Đài Loan thuê mướn ký kết với nhà cầm quyền CSVN dài 70 năm. Tháng 4/2016 công ty này đã xả chất thải ra biển làm ô nhiễm biển. Hải sản của những tỉnh miền Trung như Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng trị, Thừa Thiên - Huế (và cả Saì gòn và hậu giang) bị chết rất nhiều, gây thiệt hại về mọi mặt kinh tế, thể lý và tâm lý cho toàn dân VN.





Wednesday, August 17, 2016

LỄ VU LAN






LỄ VU LAN
Kính dâng Hương Linh Từ Mẫu. Tặng các Bạn đồng tâm cảnh.

 *


Hình hài con từ lòng mẹ tạo ra
Nhân cách con cũng từ tay mẹ nặn
Lệ với mồ hôi giọt nào cũng mặn
Cùng yêu thương, nuôi con lớn nên người
 *
Mẹ vui khi con khoẻ mạnh tươi cười
Và sầu muộn khi con buồn, con bịnh
Lòng mẹ bao la, không hề giới định
Dù con đã làm mẹ khóc, mẹ ơi!
 *
Con nhớ có lần vui bạn, mê chơi
Lười biếng học, tên con nằm cuối sổ
Đôi mắt mẹ xa xôi thầm đau khổ
Làm lòng con hối hận đến không cùng
 *
Và nhớ có lần nghe trái tim rung
Đường sỏi dốc, mộng đầu đời tan vỡ
Con ngã xuống, vội đưa tay mẹ đỡ
Vết thương lòng, nhờ mẹ, chóng phai nguôi
 *
Nhưng một hôm mẹ lặng lẽ về trời
Bỏ con lại giữa trần gian huyên náo
Gục bên quan tài, lòng con gió bão
Ngơ ngác hỏi mình mất mẹ rồi sao ??? *
 *
Mẹ của con ơi, như mới hôm nào
Gia đình ta còn quây quần hạnh phúc
Trong khung cảnh thật tưng bừng nao nức
Giữa mai vàng, pháo đỏ đón chờ xuân
 *
Vui chưa tàn, xuân mới dợm bước chân
Nhưng còn mẹ, mẹ ơi, sao mẹ vội...
Hoảng hốt, nghẹn ngào, tay con chới với
Níu hụt mẹ hiền, mẹ vuột tầm tay...
 *
Có chị, có anh, cha cũng ở đây
Nhưng chẳng một ai giữ chân mẹ được
Đau đớn tột cùng, hồn con tê buốt
Nhìn mẹ im lìm... con giận luôn con...
 *
Từ đấy mẹ ơi, đời những héo hon
Không vui nữa như những ngày còn mẹ
Lắm lúc tiếc thời thần tiên thơ bé
Con lại ngậm ngùi nhớ mẹ xót xa
 *
Giặc chiếm miền Nam, tan cửa, nát nhà
Con liều chết, vượt biên tìm lẽ sống
Sầu mất mẹ nay thêm hờn giặc cộng
Nên lòng con luôn thổn thức vơi đầy
 *
Bốn chín năm dài cánh hạc vào mây
Mẹ có thấu cho lòng con thương nhớ
Bốn chín mùa xuân, hoa xuân không nở
Nên xuân nào, mẹ ạ, cũng trời Đông
 *
Con ước một ngày quang phục núi sông
Để con được về ngồi bên mộ thất
Thỏ thẻ mẹ ơi, từ khi mẹ mất
-  Xa mẹ ngày nào, ngày ấy Vu Lan !...


 *
Ngô Minh Hằng

Sunday, May 8, 2016

HOA TRẮNG -(Kính dâng Hương Linh Từ Mẫu. Thân tặng các bạn đồng tâm cảnh)








HOA TRẮNG
(Kính dâng Hương Linh Từ Mẫu. Thân tặng các bạn đồng tâm cảnh)

*

Áo người hoa đỏ người vui
Áo con hoa trắng ngậm ngùi phận con
Mẹ ơi ba chục năm hơn
Hoa kia mấy độ tủi hờn với hoa
Cõi trần từ mẹ lìa xa
Đau thương, thân phận con là mồ côi
Đưa tay hái mộng, mộng trôi
Lỡ chân vấp ngã không người dìu nâng
Hoa không làm được mùa Xuân
Trăng không làm nổi một lần sáng trăng
Đã bao nhiêu độ tháng Năm
Nhìn người hoa đỏ con thầm lệ rơi
Đoạn trường ai vẽ mẹ ơi
Âm dương hai cảnh, hai nơi chia lìa
Cõi tiên vội vã mẹ về
Đường trần con mẹ não nề tiếc thương
Lòng con, đây, một nén hương
Đốt lên, khói mỏng như sương, nhạt mờ...
Nhìn bông hoa trắng bơ vơ
Mẹ ơi lệ đẵm hai bờ mắt nâu...

*
Ngô Minh Hằng
 2000

ĐÓA HỒNG DÂNG MẸ - Tặng những bạn may mắn còn MẸ trên đời.





















ĐÓA HỒNG DÂNG MẸ

*

Tặng những bạn may mắn còn MẸ trên đời.
Mẹ ơi, đây một đóa hồng
Con dâng lên mẹ ghi công sinh thành
Ghi đêm thức đủ năm canh
Khi con trở gió ươn mình không vui
Ghi ngày miếng ngọt miếng bùi
Nhường cho con để con tươi tuổi hồng
Quản chi tháng hạ ngày đông
Thương con mẹ biết bao công vun bồi
Lớn khôn, con đã nên người
Mong manh, mẹ, nắng cuối trời, hoàng hôn
Cầu xin mẹ khỏe vui luôn
Cho con muôn một ghi ơn báo đền
Yêu thương săn sóc mẹ hiền
Mong cao tuổi hạc, mong thêm nụ cười
Con cầu xin lượng đất trời
Ban ơn cho mẹ như lời con mong
Lòng con, một đóa hoa hồng
Xin dâng lên mẹ nhớ công sinh thành

*
Ngô Minh Hằng
1966

__._,_.___

Saturday, April 16, 2016

BÀ TIÊN TRÊN ÐỜI





BÀ TIÊN TRÊN ÐỜI

*
Mẹ ơi, trời lại mưa rồi
Chĩu lòng nhớ mẹ, khi trời chuyển mưa
Nhớ quê, thu mới sang mùa
Mưa bay, lá rụng gió đùa ngoài sân
Mẹ thì bận buổi chợ gần
Con thì mong đợi tiếng chân mẹ về
Mẹ về, bóng mẹ trên đê
Ðẹp như một bức tranh quê não nùng
Gió phần phật, áo bay tung
Mưa hòa nước mắt cho từng giấc mơ
Rảo chân, mẹ biết con chờ
Qùa cho con , chẳng bao giờ mẹ quên
Khi tấm bánh, lúc lời khuyên
Chứa chan mẫu tử tình thiêng nhiệm mầu
Dại khờ con có biết đâu
Ðôi lần làm mẹ giọt sầu tuôn rơi
Khi hay công mẹ biển trời
Tóc mây mẹ bạc cho đời con xanh
Là khi con đã trưởng thành
Thì điều sinh tử khuôn xanh chia lìa
Mẹ về thế giới bên kia
Giữa chiều xuân bỗng đầm đìa mưa tuôn
Thế là có một người con
Nhìn mưa nhớ mẹ lòng buồn, mắt cay
Làm sao nói để mẹ hay
Biết công ơn mẹ thì nay ... trễ rồi ...
*
Hôm nay mưa lạnh quê người
Nhìn mưa, con những ngậm ngùi, xốn xang
Ước gì quay lại thời gian
Trong vòng tay mẹ, dịu dàng, ấm êm
Ðể con thỏ thẻ nỗi niềm
Con yêu nhất Mẹ, Bà Tiên trên đời ….

*
Ngô Minh Hằng


Wednesday, February 17, 2016

CHIẾC ÁO LEN HỒNG









CHIẾC ÁO LEN HỒNG
(Viết trong ngày giỗ Mẹ. Kính dâng Hiền Mẫu. Tặng các bạn đồng tâm cảnh)


Mẹ ơi tuyết đổ suốt chiều qua
Và cả ngày nay nữa, mẹ à
Trời lạnh làm con thêm nhớ mẹ
Nhớ ngày được diện áo len hoa...
*
Cho con được ấm những ngày Đông
Mẹ chọn màu len trắng lại hồng
Đan với tình yêu lòng biển cả
Áo hồng, hoa trắng, kết chùm bông 
*
Rồi cầm tấm áo mới đan xong
Bảo thử đi con, sắc áo hồng
Phản chiếu lên đôi gò má lúm
Mà xem con mẹ dễ thương không !
*
Vui mừng con đón áo trên tay
Mẹ tiếp: mùa Đông có áo này
Cô diện áo vào xinh lắm nhé
Con cười, hạnh phúc tỏa men say ...
*
Thế mà chốc đã mấy mươi Đông
Không mẹ, đời con thiếu áo hồng
Cả cánh hoa len giờ cũng úa
Chỉ còn hoa tuyết trắng như bông
*
Nhìn hoa tuyết trắng nhớ hoa len
Mẹ điểm tô cho những chấm viền
Lên chiếc áo len hồng tuổi ngọc
Dệt đời con ấm chuỗi thần tiên
*
Nhưng từ vắng mẹ, mẹ hiền ơi
Lệ đã thay cho những tiếng cười
Len trắng len hồng còn cả đó
Cho hồn con lạnh nghĩa mồ côi !!!
*
Quê người mẹ có biết cho không ?
Con lạnh và con nhớ áo hồng
Nhưng chẳng áo nào như áo mẹ
Áo nào cũng chứa cả trời Đông !!  

*
Ngô Minh Hằng



Sunday, January 31, 2016

TÂM TÌNH VỚI MẸ

 


TÂM TÌNH VỚI MẸ
(Kính dâng Từ Mẫu - Thân tặng những bạn đồng tâm cảnh)


Mẹ ơi mấy chục năm rồi
Thơ con không được một lời là thơ !
Để cùng với mẹ, trong mơ
Tâm tình, giao cảm, nối bờ âm dương
Mẹ từ hóa thể khói sương
Con côi cút giữa quê hương bão bùng

Giữa đời thiếu lượng bao dung
Ngàn phương sóng gió, muôn trùng đắng cay
Thì con, thưa mẹ, mới hay
Đời không êm dịu như tay mẹ hiền
Đời không là chốn thần tiên
Như trong cổ tích, như miền mộng mơ
Bởi đời lắm chuyện chẳng ngờ
Và con thì vẫn dại khờ mẹ ơi
Nên con đi giữa cuộc đời
Mà xa lạ tựa như người cổ sơ
Từ quê máu nhuộm đỏ cờ
Lòng con thêm đắng và thơ thêm sầu
Quanh con, người chẳng thấy đâu
Chỉ nghe tiếng qụa đục ngầu núi sông
Tâm tư cốt cách Lạc Hồng
Không còn nguyên vẹn trong dòng nhân gian
Tình yêu dân tộc đã khan
Gương trung nghĩa với giang san cũng mờ !
Đau lòng, chữ chẳng thành thơ
Mà là tiếng én bơ vơ gọi đàn
Mà là giọt lệ hờn oan
Khóc thương kiếp phận da vàng mẹ ơi ....

Nhìn mây đen phủ ngang trời
Con dâng lên mẹ đôi lời thơ đau !
Bao giờ nổi gió nhiệm màu
Cho vàng hoa nắng, cho bầu trời xanh ....
Để cho nước Việt an lành
Và thơ con được hoàn thành là thơ


Ngô Minh Hằng