Saturday, May 13, 2017

ĐÓA HỒNG DÂNG MẸ Thơ NMH. Nhạc TÚ MINH - Trình bày PHƯƠNG TRANG



Nhân ngày lễ Mẹ,  mời  Các Bạn thưởng thức giọng hát Phương Trang với nhạc phẩm:
ĐÓA HỒNG DÂNG MẸ
Thơ: Ngô Minh Hằng
Nhạc : Tú Minh
Trình bảy: Phương Trang
Xin chân thành cảm ơn Quí Vị chủ Website  TỦ SÁCH VĂN HIẾN đã giúp chuyển bài Đóa Hồng Dâng Mẹ từ Facebook ra Youtube.
Kính mời Các Bạn đến thăm Tủ Sách Văn Hiến tại:

http://www.vietnamvanhien.info  - Tủ sách Văn Hiến với hơn 4800 tác phẩm 
ĐÓA HỒNG DÂNG MẸ


Mẹ ơi, đây một đóa hồng
Con dâng lên mẹ ghi công sinh thành
Ghi đêm thức đủ năm canh
Khi con trở gió ươn mình không vui
Ghi ngày miếng ngọt miếng bùi
Nhường cho con để con tươi tuổi hồng
Quản chi tháng Hạ ngày Đông
Thương con mẹ biết bao công vun bồi
Lớn khôn, con đã nên người
Mong manh, mẹ, nắng cuối trời, hoàng hôn
Cầu xin mẹ khỏe vui luôn
Cho con muôn một ghi ơn báo đền
Yêu thương săn sóc mẹ hiền
Mong cao tuổi hạc, mong thêm nụ cười
Con cầu xin lượng đất trời
Ban ơn cho mẹ như lời con mong
Lòng con, một đóa hoa hồng
Xin dâng lên mẹ nhớ công sinh thành

Ngô Minh Hằng

                                     




Saturday, March 18, 2017

TÂM TÌNH VỚI MẸ TRONG ÐÊM



TÂM TÌNH
VỚI MẸ TRONG ÐÊM



Mẹ ơi, lại trắng một đêm
Hồn con trăn trở trong niềm quạnh hiu
Tóc con bạc đã bây nhiêu
Mà chưa đền trả một điều cho quê
Từ đi, con chửa trở về
Và quê vẫn đó não nề hờn oan
Vẫn đầy thống khổ lầm than
Nỗi đau vẫn lớn, bạo tàn vẫn cao
Thì con đâu có thể nào
Cười vui giữa những nghẹn ngào núi sông !
Mẹ xem, hận tủi chất chồng
Ba miền dân tộc cùm gông ngục tù
Tay ai tạo oán gây thù
Miệng ai đạo đức hỏa mù thế gian
Lòng ai quỷ quyệt dã man
Cắt chia sông núi Việt Nam cống Tàu
Và Tàu, ai đội trên đầu ...
Ðồng bào, tổ quốc đạp nhàu dưới chân !
Quay đi, thẹn đã vô ngần
Nhìn vào con lại bội phần xót xa
Muốn kề vai gánh sơn hà
Vung gươm anh kiệt xông pha với đời
Khốn con sức mọn tài vơi
Ðành ôm nhục tủi kiếp Hời bấy lâu
Ðêm dài nhức vết thương sâu
Cảm ơn Mẹ đã chia sầu quê hương ...
Xin ai dưới nguyệt mài gươm
Cứu quê, chính khí, tuốt gươm diệt thù !


Ngô Minh Hằng

Mời Qúy vị và các Bạn thưởng lãm thơ NMH tại:
 
Facebook NMH

Wednesday, March 1, 2017

TÂM TÌNH VỚI MẸ






TÂM TÌNH VỚI MẸ

(Kính dâng Từ Mẫu - Thân tặng những bạn đồng tâm cảnh)



Mẹ ơi mấy chục năm rồi
Thơ con không được một lời là thơ !
Để cùng với mẹ, trong mơ
Tâm tình, giao cảm, nối bờ âm dương
Mẹ từ hóa thể khói sương
Con côi cút giữa quê hương bão bùng
Giữa đời thiếu lượng bao dung
Ngàn phương sóng gió, muôn trùng đắng cay
Thì con, thưa mẹ, mới hay
Đời không êm dịu như tay mẹ hiền
Đời không là chốn thần tiên
Như trong cổ tích, như miền mộng mơ
Bởi đời lắm chuyện chẳng ngờ
Và con thì vẫn dại khờ mẹ ơi
Nên con đi giữa cuộc đời
Mà xa lạ tựa như người cổ sơ
Từ quê máu nhuộm đỏ cờ
Lòng con thêm đắng và thơ thêm sầu
Quanh con, người chẳng thấy đâu
Chỉ nghe tiếng qụa đục ngầu núi sông
Tâm tư cốt cách Lạc Hồng
Không còn nguyên vẹn trong dòng nhân gian
Tình yêu dân tộc đã khan
Gương trung nghĩa với giang san cũng mờ !
Đau lòng, chữ chẳng thành thơ
Mà là tiếng én bơ vơ gọi đàn
Mà là giọt lệ hờn oan
Khóc thương kiếp phận da vàng mẹ ơi ....

Nhìn mây đen phủ ngang trời
Con dâng lên mẹ đôi lời thơ đau !
Bao giờ nổi gió nhiệm màu
Cho vàng hoa nắng, cho bầu trời xanh ....
Để cho nước Việt an lành
Và thơ con được hoàn thành bài thơ


Ngô Minh Hằng



Monday, February 13, 2017

CHIỀU MỒNG NĂM TẾT





CHIỀU MỒNG NĂM TẾT



Chiều Mồng Năm Tết, mẹ ơi
Mùa xuân đang biếc, đất trời đang xanh
Hương xuân còn ngát trên cành
Mà hoa xuân lại biến thành hoa tang
Mẹ ra đi thật nhẹ nhàng
Như cơn gió thoảng, như làn mây bay
Vô thường thế sự là đây
Nhưng con lòng đắng mắt cay hỡi trời
Vườn tiên rụng cánh hoa đời
Mẹ đi chẳng nói một lời chia tay
Mẹ ơi trên thế gian này
Chỉ tình của mẹ là đầy cho con!
Và từ khi mẹ không còn
Thì con sống với héo mòn nhớ thương
Khi đời là chốn đấu trường
Khi con đơn độc trên đường nhân gian
Và quê chồng chất hờn oan
Nên tim con có trăm ngàn vết thương
                     *
Mồng Năm con thắp nén hương
Mà hai giọt lệ tha phương thật tròn
Giá mà mẹ vẫn bên con
Mắt con đầy lệ, con còn mẹ lau
Nhưng con mất mẹ đã lâu
Nên bao lệ tủi lệ sầu đầy vơi
                    *
Chiều Mồng Năm Tết mẹ ơi
Con ôm ảnh mẹ bồi hồi nhớ thương....


Ngô Minh Hằng



Sunday, January 22, 2017

BÀI THƠ VIẾT CHIỀU CUỐI NĂM





















 BÀI THƠ VIẾT CHIỀU CUỐI NĂM
Kính dâng Từ Mẫu. Tặng những bạn đồng tâm cảnh.



Tha hương, năm tận tháng cùng
Mẹ ơi, nhớ mẹ não nùng lòng con
Nhớ ngày hoa búp, nụ non
Con chưa đủ lớn đủ khôn để mà...
Biết đời rồi sẽ chia xa
Và ngày mất mẹ sẽ là cuồng phong
Đau thương sóng nổi trong lòng
Nhận con chìm xuống đáy dòng cô đơn
Không ai lau lệ tủi hờn
Không ai nâng dắt qua cơn bão bùng ...

Hôm nay năm tận tháng cùng
Và trời tuyết cứ chập chùng tuyết bay
Cuối năm, những lúc thế này
Xót xa nhớ mẹ con hay tâm tình
Nghiêng thơ rót xuống lòng mình
Mẹ ơi, mẹ cõi vô hình, biết không ???
Rằng con nhớ mẹ vô cùng
Từ ngày xa mẹ chưa ngừng lệ rơi
Vì từ mất mẹ thì đời
Những yêu thương cũng chứa lời dối gian
Và đời điên đảo, đa đoan
Và con khờ khạo vô vàn mẹ ơi
Cho nên ganh ghét của đời
Luôn tìm con để gieo lời nghiệt oan
Bàn tay đời chẳng nhẹ nhàng
Như lòng mẹ đã dịu dàng thương yêu
Mẹ ơi, con nhớ mẹ nhiều
Bài thơ dâng mẹ viết chiều cuối năm
Có buồn vui cuộc thăng trầm
Có lời tâm sự có thầm lệ rơi...
Có con đi giữa cõi người
Nhìn hoa tuyết trắng đau trời cố hương ...


Ngô Minh Hằng