Saturday, December 29, 2012

GIỖ MẸ NĂM THỨ BA MƯƠI BỐN



GIỖ MẸ NĂM THỨ BA MƯƠI BỐN
(kính dâng Hiền Mẫu- tặng những người đồng tâm cảnh)


Tuyết lại đầy sân trắng Mẹ ơi
Tuyết mang áo trắng mặc cho đời
Như màu tang trắng ngày đưa Mẹ
Tuyết trắng hay là khăn trắng phơi

Tuyết trắng hay là khăn trắng phơi
Để con nước mắt nghẹn trong lời
Mẹ ơi, băm bốn năm thương nhớ
Băm bốn năm con mất Mẹ rồi !!!

Băm bốn năm con mất Mẹ rồi
Bóng đời từ đấy phũ phàng trôi
Bao nhiêu thua thiệt, bao nhiêu lệ
Lớp lớp chồng lên với tuổi đời

Lớp lớp chồng lên với tuổi đời
(Đời thì Mẹ ạ, chỉ đầu môi
Đời không đôn hậu như tình Mẹ)
Nên mãi lòng con cứ ngậm ngùi...

Nên mãi lòng con cứ ngậm ngùi..
Tiếc nguồn hạnh phúc Mẹ từng khơi
Tiếc bàn tay ấm, thần tiên Mẹ
Từ biết tình thương: nghĩa cuộc đời

Từ biết tình thương: nghĩa cuộc đời
Con thương Mẹ qúa, Mẹ hiền ơi !!!
Ước chi lại được chăm hầu Mẹ
Rót nước, bưng cơm, nói một lời

Rót nước, bưng cơm, nói một lời
Rằng tình yêu  Mẹ tựa trùng khơi
Rằng con khôn lớn nhờ công khó
Ơn nghĩa bao năm Mẹ dưỡng bồi

Ơn nghĩa bao năm Mẹ dưỡng bồi
Nuôi con nào quản nỗi đầy vơi
Tình sâu nghĩa nặng con chưa trả
Mẹ đã non tiên, đã nước trời !

Mẹ đã non tiên, đã nước trời
Để con lệ nhớ chẳng ngừng rơi
Hôm nay giỗ Mẹ, lòng hương khói
Xin chứng tình con nhé, Mẹ ơi !

Xin chứng tình con nhé, Mẹ ơi...
Rằng con yêu Mẹ nhất trên đời
Mỗi khi nhớ Mẹ là con lại
Lệ nghẹn hồn thơ, bút nghẹn lời...


Ngô Minh Hằng

Ngày Mồng Năm Tết Tân Tỵ (28.1.2001)


No comments:

Post a Comment