Saturday, December 29, 2012

MẸ BỊNH


MẸ BỊNH


Sáng nay mẹ mệt nữa rồi
Con trong lớp học rối bời tâm can
Đường về bướm trắng hoa vàng
Nắng thơm gió mát dịu dàng lâng lâng
Nhưng con nào đủ tinh thần
Biết chi nắng gió mùa Xuân ngọt ngào!
Con đi từng bước chiêm bao
Mong về tới cửa chạy ào đến ngay
Bên giường, nhìn mẹ, nắm tay
Hỏi rằng mẹ thấy hôm nay thế nàỏ
Mẹ cười, mắt mẹ đầy sao
Mẹ ơi, con sẽ ôi chao là mừng!
Còn như nếu mẹ ngập ngừng
Nhìn con đôi mắt rưng rưng... hỡi trời...
Lòng con, từng đoạn rã rời
Đau như ai xé tơi bời trái tim!
Sợ rằng mẹ lại bịnh thêm
Khổ thân xác me.. Đau mềm lòng con!
Bịnh thêm, mẹ lại héo mòn
Lỡ ra... con chẳng dám còn... nghĩ thêm!..
Con vừa qua khỏi bậc thềm
Thấy cha cười mới nghe êm cõi lòng
Mẹ ơi, mẹ có biết không
Hôm nay mẹ mệt mà lòng con đau!!!


Ngô Minh Hằng
Ngày 6.8.1966

No comments:

Post a Comment