Sunday, December 30, 2012

TUỔI LÊN MƯỜI


TUỔI LÊN MƯỜI

( Kính dâng Hương Linh Từ Mẫu. Thân tặng các bạn đồng tâm cảnh)


Mẹ ơi, trời lại mưa rồi
Chĩu lòng nhớ Mẹ khi ngồi nhìn mưa
Nhớ xưa, mùa chuyển sang mùa
Lá rơi theo cánh gió đùa ngoài sân
Mẹ thì bận buổi chợ gần
Con thì ngồi đợi bước chân Mẹ về
Mẹ về, bóng Mẹ trên đê
Ðẹp như một bức tranh quê tuyệt vời
Nắng chiều vàng óng, nắng rơi
Nâu non áo Mẹ, nền trời xanh lơ
Rảo chân, Mẹ biết con chờ
Quà cho con, chẳng bao giờ Mẹ quên ...
Khi tấm bánh, lúc lời khuyên
Chứa chan mẫu tử tình thiêng nhiệm mầu
Lên mười, nào biết nông sâu
Ðôi khi làm Mẹ lệ sầu tuôn rơi
Biết chi công Mẹ biển trời
Bạc màu tóc Mẹ cho đời con xanh
Ðến khi con Mẹ trưởng thành
Tử sinh ai vội đường ranh chia lìa
Mẹ về thế giới bên kia
Giữa chiều xuân có đầm đìa mưa tuôn ...
Thế là từ đấy đời con
Nhìn mưa, lòng xót xa buồn Mẹ ơi ...


Hôm nay đất khách mưa rơi
Nhìn mưa nhớ Mẹ ngậm ngùi, xốn xang
Ước gì quay lại thời gian
Một lần thôi, cảnh địa đàng dịu êm
Ðể con níu cánh tay mềm:
" Con yêu Mẹ nhất,  bà Tiên trên đời !"
Nói xong, nhìn Mẹ,  con cười
Như xưa, ở tuổi lên mười, hồn nhiên !


Ngô Minh Hằng

No comments:

Post a Comment